Ẩm Thực Tây Bắc – Mường So

Trong những chuyến đi cùng Ba Đình Cares , ngoài công tác thiện nguyện, cộng đồng, kết nối anh em thì trải nghiệm cung đường, ẩm thực và văn hoá Tây Bắc là một phần không thể thiếu.

Lần này, team hậu cần Nguyễn Phước Minh đặt cho anh em ăn 1 bữa chuẩn người Thái Trắng ở Nhà Hàng Tâm Nhung – Mường So. Sau khi rời Lả Nhì Thàng, đoàn quay lại Mường So, cách 30km từ trung tâm Lai Châu, ăn tối và nghỉ đêm.

Mặc dù đã trải nghiệm khá nhiều ẩm thực Tây Bắc, nhưng bữa ăn này cũng có nhiều món mới mình chưa trải nghiệm bao giờ.


Khai vị là bát canh cháo (có khoai nghiền, lá chua, rau cải), nóng hổi. Uống 1 bát, em chủ quán nói món canh này tốn rượu lắm đấy anh. Mà nó ngon thật, kích thích vị giác, canh nóng làm người cũng ấm lên theo. Đúng là bát cánh làm tốn rượu thật.

Mâm cơm Thái

Mâm còn có món cải cay chấm nước quả mắc khó. Vị cải cay hăng hăng, chấm vào nước trái mắc khó chua chua là một sự kết hợp làm chảy nước miếng.

Trâu tẩm mắc khén gác bếp thì khỏi nói rồi. Thịt trâu gác bếp, thịt chua là món signature của Tây Bắc. Có thể nói là 1 trong 10 món “top of the popular list”.

Lần đầu được trải nghiệm món ấu trùng chuồn chuồn chiên giòn. Tìm hiểu thì món này phải may mắn mới có thể trải nghiệm. Ấu trùng chuồn chuồn hay có nhiều ở vùng suối quang, sạch. Phải bắt được trước khi nở thành chuồn chuồn. Ăn giòn, ngậy như dế mèn, nhưng vẫn có hậu vị khác. Đĩa lẫn vài con sâu tre, nhưng cũng hết.

Vó bò xào, thịt vịt nương, ngô bung, thịt bọc lá đắng, hay xôi ăn với “pa pỉnh tộp” thật sự vừa vặn.

Điều đặc biệt ở Tây Bắc khi đặt cơm, là không được gọi thêm. Bữa ăn được chuẩn bị vừa đủ, nếu có thấy ngon, thấy đói cũng không có để gọi thêm. Em Nhung chủ quán nói, ăn thòm thèm để các anh còn nhớ đến và quay lại với em.

Can “rượu 138” của Trần Tuấn hợp với bữa ăn thật sự. Mà kì lạ, lần nào xuống Điện Biên, cũng cái can vàng đấy, mà cứ bảo là can uống dở, mang cho anh em uống nốt,mà lần nào cũng đầy. Rượu không làm đau đầu, sáng hôm sau tỉnh dậy đầu trong veo, leo núi, đổ đèo không mệt.

Rượu ngon quá, mà em Nhung cũng nhiệt tình, kỹ năng chăm sóc khách hàng rất tốt, và tửu lượng thì như truyền thuyết con gái Tây Bắc – lớn lên bên bếp nấu rượu của cha, không biết bao giờ mới say. Với điều cười “hè hè” đặc trưng đến ấn tượng, em Nhung mời từng bàn, từng anh, bắt nhịp không phải 1, 2, 3 dô mà phải “25 dô, 25 dô” cho đúng kiểu Lai Châu.

Lần sau, có lên Mường So, chắc sẽ quay lại “Khu Du lịch Homestay Tâm Nhung” để thưởng thức các món ăn Tây Bắc lần nữa.

Leave a comment