Nhậu ở Cai Lậy – Tiền Giang

Sau bao nhiêu lần hẹn, mãi mới có dịp xuống Cai Lậy – Tiền Giang. Đây là chuyến thăm nhà bạn, và bản thân cũng thực sự cần một ngày “retreat”, tránh khỏi những bộn bề và áp lực.
Biết nhau từ 2001, những ngày đầu bên Mỹ, ở cùng với nhau gần như suốt khoảng thời gian ở xứ Cờ Hoa, lần đầu tiên thực sự đến nhà Luan Thanh Tuong.
Cảm giác là bạn phương xa về thăm, được đón tiếp như khách quý, vô cùng chu đáo, chân thành, vui và hào sảng đậm chất miền Tây.
Cùng với anh An Binh Nguyen đi từ SG lúc 2h chiều, hơn 4h đã tới Cai Lậy. Ít lâu sau đó, là bàn ăn được dọn ra, 5h là mọi người bắt đầu ăn. Không có thói quen ăn sớm, nhưng cũng biết ở miền Tây thì việc ăn có thể bắt đầu từ bất kỳ thời gian nào, và kéo dài tuỳ ý nên mình cũng không bất ngờ.
Trước khi xuống, đã được chọn Menu các món ăn và tráng miệng. Dịch vụ như thế này tiêu chuẩn như một “host family 5 sao”.
Bữa ăn chất lượng: Có chuột dừa (chuột hay ăn dừa, bẫy ở trên cây dừa), cá tai tượng, chạch, ốc bươu.
Ngoài chuột là mua, tất cả nguyên liệu đều được tự cung tự cấp.

Chuột dừa chiên và nướng, mình thích vị nướng vì thơm hơn, thịt không bị khô như chiên. Nhưng cái chính là chuột không phải chuột nuôi nên không béo, nhỏ nhưng chắc thịt. Vị lên rất thơm.

Chuột dừa chiên

Cá tai tượng chiên xù cuốn bánh tráng, rau chấm nước mắm. Cá nuôi ở ao, bắt tươi rồi làm luôn nên thịt chắc, giòn, không bị bứ như cá nuôi.

Cá tai tượng chiên xù

Chạch đồng chiên chấm mắm me. Ngon tụt lưỡi.

Ốc bươu, nuôi ở ao, chuyên ăn trái mít xanh khi cắt mà trái không đạt hoặc tự rụng xuống. Ăn tới con nào nướng mỡ hành con đó. Cắn cứ sần sật, giòn giòn, hơn hẳn ốc mà mình hay thấy ngoài chợ.

Ốc bươu ăn mít nướng

Giữa bữa ăn, còn được ăn thêm cơm trắng cùng thịt kho trứng (ngoài bắc gọi là kho Tàu) với dưa chua.
Rượu thì ngâm vị thuốc, và chuối hột. Đồ nhắm ngon, đưa rượu từ 5 đến tận 12h.
Cái không khí mà mình cảm nhận được cái chất miền Tây là những người ngồi cùng bàn kèm những câu chuyện hài hước, dí dỏm nên cả bữa toàn những tiếng cười. Không có khoảng cách mặc dù mới gặp, mới quen.
Trong yêu cầu của mình, tráng miệng mình chỉ hỏi trước là: “có chè dừa non lá nếp thốt nốt không?”. Ai dè, nóc nhà của bạn mình tự nghiên cứu và nấu để mời. Ngạc nhiên nhưng cảm động vô cùng. Bạn bảo làm ở nhà ăn mới ngon.

Chè dừa non lá nếp thốt nốt


Trước khi đi ngủ, vẫn còn cầm chén rượu trên tay, anh Tèo (anh rể bạn mình) đã hỏi mai muốn ăn sáng gì. Luân thì muốn cho ăn bánh canh vịt Cai Lậy, nhưng phải hẹn lần sau vì anh Tèo bảo phải ăn Cháo trắng lá dứa (lá nếp), lươn kho sả ớt và dưa mắm mới đúng chất Cai Lậy.
12h ngủ, 5h sáng anh Tèo và cả nhà đã dậy để đi chợ và chuẩn bị đồ ăn. 6h30 ra ngoài đã có cháo sẵn sàng. Dịch vụ chắc chắn phải 5 sao rồi.

Cháo trắng lá nếp, lươn kho, dưa mắm

Miền Tây được ưu ái về khí hậu, thổ nhưỡng nên sản vật trù phú. Tính cách người miền Tây mộc mạc, đơn giản làm cho mọi thứ thật thư giãn. Đồ ăn, chắc chắn là ngon rồi. Nhậu, cứ xác định phải ngồi rất lâu, nên muốn tận hưởng, thực sự hãy dành thời gian.
Hẹn lần sau với những câu chuyện của anh Ba, anh Tèo nữa nhé Luân!

Leave a comment