Đặt chân lên đất Mỹ vào những ngày đầu tháng 11/2001. Ngày đó, tôi được ở tại 1 gia đình người Mỹ, ông bà Kennedy – Phillips và Dana cùng với 3 người con trai của họ: Austin – 5 tuổi, Dakota – 2 tuổi và Dawson – 6 tháng tuổi (thời điểm ấy). Việc ở tại gia đình người bản địa nằm trong chương trình Host Family của San Diego State University dành cho sinh viên quốc tế nhằm giúp những sinh viên mới sang có thể tiếp cận, được làm quen với văn hoá Mỹ, cuộc sống Mỹ bởi 1 gia đình người Mỹ.
Những kỷ niệm với nhà Kennedy thì có rất nhiều, nhưng cứ tới mùa Lễ Tạ Ơn, tôi lại nhớ kỷ niệm đầu tiên được trải nghiệm không khi Lễ Tạ Ơn ngay 3 tuần sau khi tới gia đình này. Họ đã mời tôi đến nhà của bố mẹ bà Dana và khi cầu nguyện trong bữa tối, ông Phillips có đọc lời nguyện, có đoạn: “Cám ơn Chúa đã cho chúng con cơ hội được đón chàng trai trẻ này dưới mái nhà của chúng con. Xin Người ban phước lành cho cuộc hành trình của anh ấy mới bắt đầu từ đây.”
Người ta nói người Mỹ cũng khách sáo, nhưng tôi thật sự cảm nhận được lòng chân thành và tình cảm họ dành cho tôi.
Tôi biết ơn từ những điều nhỏ nhặt như vậy. Trước đây, bây giờ và cả những ngày mai.
Happy Thanksgiving Everyone!
I am grateful!